CHƯƠNG 1892: CỐ SỰ TIẾT NGUYỆT LƯỢNG (2)
Chương 1892: Cố sự Tiết Nguyệt Lượng (2)
Vị cổ sư già lập tức tức giận đến giơ chân, đứng phắt dậy, ném chén trà trong tay xuống đất.
Sau đó chỉ tay vào chàng thanh niên phàm nhân, gầm lên: “Ngươi chỉ là một phàm nhân, đúng là gan lớn mà.”
Nhưng con gái của ông lại vỗ tay cười to: “Quá tuyệt vời. Bài thơ này khiến trời đất thay đổi, lại càng làm cho cha khoa chân múa tay.”