CHƯƠNG 1497: GIÁNG LÂM Tất cả yêu tinh hát xong đều hoan hô rào rào, ôm ấp nhau và vỗ tay, giống như đã hoàn thành một cuộc biểu diễn ngẫu hứng vĩ đại vậy.
Ông lão râu dài lau mồ hôi trên trán, chớp mắt nói với Cố Thanh Sơn: “Thế nào?”
Cố Thanh Sơn im lặng.
Thế nhưng tất cả yêu tinh đều nhìn hắn đầy hi vọng, chờ một câu đánh giá của hắn.
Cố Thanh Sơn đành phải dựng thẳng ngón tay cái lên, nói: “ Màn trình diễn không tệ.”