CHƯƠNG 1281: CHỌC GIẬN (1) “Du di? Cái chết chưa bao giờ du di cho bất cứ kẻ nào.” Ông lão phẫn nộ quát.
“Đương nhiên, đương nhiên, ta cũng biết như vậy, cho nên ta bằng lòng trả một cái giá. Xin hỏi các vị lấy tiền hay là bảo vật?” Cố Thanh Sơn nói.
Hắn vươn tay, mở bàn tay ra.
Trong hư không, vô số đồng tiền kim loại lấp lóe tia sáng ma pháp hiện ra trên tay hắn, sau đó không ngừng rơi xuống đất, phát ra những tiếng loảng xoảng vang động khắp chốn.
Đông tiền kim loại nhanh chóng chất cao thành một ngọn núi nhỏ.