Hỏa quang còn chưa tan, Dạ Xoa đã nhanh chóng khô quắt lại. Hồ ly đạp trên người nó cũng theo đó hạ xuống. Đến khi Phù Dao phát hiện mình gần như chạm đất, nó mới ngừng phun lửa, nghiêng đầu nhìn lại. Dưới đất là một tờ giấy dầu khổng lồ hình Dạ Xoa, ngũ quan rõ ràng, nhưng đầu của Dạ Xoa giấy đã bị thiêu rụi, mép giấy còn bốc lên những đốm lửa đỏ.
Chớp mắt, hai Dạ Xoa đã bị hủy diệt.
Bóng người trên sườn núi thấy vậy vừa đau lòng vừa giận dữ.
Nhưng liếc mắt xuống, hắn lại thấy đạo nhân phía dưới tung một nắm đậu về phía mình. Đậu còn chưa chạm đất đã hóa thành hơn mười thanh phi kiếm trong gió.
Đạo nhân miệng niệm chú, phi kiếm liền bay về phía hắn.