Thoáng chốc đã qua ngần ấy năm.
Giờ phút này, thang tuyền vẫn ấm áp, tỏa ra từng đợt hơi nước trắng xóa, lau sậy xung quanh vẫn mọc um tùm, treo đầy bông trắng ngả vàng mềm mại bồng bềnh. Giữa hơi thở vẫn còn vương vấn mùi lưu huỳnh nhàn nhạt.
“Thật là quen thuộc....”
Bỗng nhiên, bên tai lại vang lên một thanh âm:
“Hay cho Lâm chân nhân! Dám vì hồ ly nhà ngươi nuôi dưỡng mà phản kháng Cửu Thiên!”