Dứt lời, hắn ngửa đầu uống cạn chén trà, đặt chén lên bàn rồi vung tay điểm nhẹ.
Phịch một tiếng!
Chén trà trên bàn như bị một cỗ lực vô hình khổng lồ đè xuống, lập tức vỡ tan, ngay cả chiếc bàn gỗ cũng kêu lên một tiếng răng rắc, tựa hồ không chịu nổi.
Phàn Thiên Sư bên cạnh nâng chén trà nhấp một ngụm, thầm kinh ngạc.
Vạn Tân Vinh càng thêm kinh hãi, không biết vị chân nhân này rốt cuộc tinh thông bao nhiêu pháp thuật.