"Đáng tiếc cho tòa Thiên Sơn này..."
Tam sư huynh mình đầy thương tích, đứng trên tầng mây, nhìn tòa Thiên Sơn vốn quanh năm tuyết phủ, giờ lại cháy rừng rực lửa, không khỏi nhớ lại năm xưa:
"Ta nhớ mấy chục năm trước, ta cùng Hoa công chúa cưỡi Ngọc Mã đi ngang qua Thiên Sơn. Khi ấy đúng vào giữa hạ, trên trời tuyết trắng ngợp trời, thánh khiết hùng vĩ. Phía dưới nhìn xa một màu xanh biếc, lại gần mới thấy, trên thảo nguyên nở rộ đủ loại dã hoa, thật là tiêu dao..."
Đó là câu chuyện du ngoạn của một đạo nhân giang hồ cùng một nữ tử áo đỏ.
"Đáng tiếc cung điện của Lão Tổ và những đóa Tuyết Liên này thật. Thật là cung điện tốt, thật là hoa màu tốt." Đại sư huynh nhìn xuống dưới thở dài nói, "cũng đáng tiếc cho những Thiên Binh Thiên Tướng và Đậu Binh hảo hán này."