Vạn nhất trở về thế giới tận thế, bị kẹt lại Thiên Ma Bí Cảnh, vậy phải xem sắc mặt của Âm Nha.
- Không biết chuyến này có nguy hiểm không, dù thế nào, ta cũng phải dỗ dành Âm Nha trước, lấy được cây Đô Thiên Đại Sát Ma Hồn Phiên, còn cái thứ Thiên Ma Cổ Quan gì đó là chuyện của nó… Ta có thể không động vào thì không động, lấy được Ma Hồn Phiên là chạy!
Thiên Ma Bí Cảnh vẫn như trước, tro trắng bay đầy trời, trông như bụi lơ lửng trong không khí, chỉ cần có bất cứ gió thôi cỏ lay gì, chúng cũng chuyển động theo. Thiên Ma Bí Cảnh như một vùng chân không, chẳng có không khí hay linh khí, chỉ có Thiên Sát Chi Khí.
Một lớp tro bụi cực dày phủ trên Thiên Ma Đại Mộ, như núi tuyết vạn năm không tan. Thây khô của Quỳ Âm lão tổ vẫn ngồi khoanh chân ở chỗ đó, lông trắng mọc toàn thân, Ma Hồn Phiên vẫn cắm ở đỉnh núi trước người hắn.
Gân cốt cán, thi bì phiên. Cán như rễ cây già khô vặn vẹo, phiên như da khô nhăn nhúm, trên đó mọc đầy lông trắng.