Nhưng khi thần côn điên nhìn vết nứt hẹp dài xé thương khung, lại cười ha hả như thấy người gặp hoạ:
- Đã nứt ra… Cũng được, sụp đổ đi! Nhanh sụp đổ đi… Hắc hắc! Trời sập, đất sụt, không thấy tiểu hoa cẩu… Tiểu hoa cẩu của ta đâu rồi?
Vụt, thân ảnh Từ Lạc lại chợt xuất hiện, đưa một con gà quay ra:
- Gà quay nóng hổi, cho này!
- Gà quay! Gà quay!