Đang nói, nghe thấy bốn chữ Thiên Ma cổ quan, lông mao toàn thân Âm Nha nhất thời dựng đứng lên như từng cây gai đen, không thể tin nổi nhìn chằm chằm vào Từ Lạc:
- Thiên, Thiên Ma cổ quan? Ngươi... Ngươi thật sự mộng thấy Thiên Ma cổ quan?
- Không sai, Thiên Ma cổ quan kia cũng bọc một tầng đại sát phù du, giống như trôi nổi trên một dòng sông dài hắc ám...
- Hắc ám trường hà... Ngươi! Ngươi! Ngươi!
Có lẽ là quá mức khiếp sợ, âm thanh của Âm Nha vừa nhọn vừa nhỏ, hơn nữa thân thể không ngừng run rẩy, nó ý vị thâm trường nhìn chằm chằm Từ Lạc, nỉ non nói: