Giang Hạo đứng vững, phủi bụi trên người một cái, tiếp tục ngồi trở lại vị trí ban đầu.
Trong nháy mắt vừa rồi, hắn cảm giác thân thể nhẹ đi nhiều, dường như ít đi một ít ảnh hưởng.
"Trên người ngươi quá xúi quẩy." Hồng Vũ Diệp nói.
Tu vi của Giang Hạo còn chưa đủ, không hiểu cái xúi quẩy này rốt cuộc là cái gì. Nhưng một kích vừa rồi khiến hắn cảm giác thiên địa đều thanh minh hơn rất nhiều. Xem ra dạng xúi quẩy này ảnh hưởng khá lớn đối với tương lai của hắn. Xác suất lớn có liên quan tới việc mình sử dụng Thiên Cực Ách Vận Châu.
Sử dụng mấy lần, nhìn như không có hậu quả gì, nhưng mà thay đổi một cách vô tri vô giác thì vẫn có một chút ảnh hưởng.