Thiên Hạ Lâu, trong viện của Đào tiên sinh.
Xích Long tiện tay ném ra một thùng máu rồng nói: "Đã được chưa?"
"Tiền bối, ngài sẽ không bởi vậy mà suy yếu sao?" Đường Nhã thu máu rồng tò mò hỏi."Rồng khác sẽ, nhưng mà ta sẽ không." Xích Long ngạo nghễ nói:
"Năm đó khi ta xuất hiện trên đời, thiên hạ ai có thể tranh phong cùng? Đừng nói là người, dù có là rồng cao minh cũng không được. Lúc ấy ta âm thầm cảm nhận được có con rồng khác tồn tại, bọn hắn muốn ra, nhưng mà bị long khí của ta trấn áp. Hiện tại cũng không biết đã đi đâu rồi."
"Tiền bối lợi hại như vậy, năm đó vô địch khắp thiên hạ sao?" Đường Nhã hỏi.