"Ma Quật sao?"
Hồng Vũ Diệp ngồi ngay ngắn trong đình, trên bàn có một ly trà, chẳng biết đã nguội từ lúc nào. Hồng Vũ Diệp sờ chén trà một cái, nói khẽ:
"Ngươi cảm thấy có nên điều tra không?"
Bạch Chỉ hơi suy nghĩ, chậm rãi mở miệng: "Nếu như là Phong Hoa đạo nhân, như vậy thì phải biết được mục đích của đối phương. Hiện nay chúng ta không có nhân thủ để ứng đối nàng, một khi bị nàng làm cái gì đó thì chuẩn bị trước đó có thể sẽ thất bại trong gang tấc. Nếu như là người đứng phía sau Giang Hạo, chúng ta đi vào có khả năng không thể nhận ra được chút vết tích nào. Những năm này cũng không tìm được dấu vết liên quan tới hắn, đủ để chứng minh năng lực ẩn nấp của hắn."
Hồng Vũ Diệp nhìn qua Bạch Chỉ, cũng không nói thêm cái gì.