Tất cả mọi người đều có chút lạ lẫm đối với Thiên Đạo Trúc Cơ, dường như tất cả cơ duyên đều không có quan hệ gì với nàng.
Quỷ tiên tử hỏi thăm đám người: "Chẳng lẽ không có cơ duyên gì là Thiên Đạo Trúc Cơ cần hay sao?"
Không ai có thể trả lời vấn đề này.
Trong lúc nhất thời, đám người nhìn về phía Đan Nguyên tiền bối. Người kia rũ mắt, rồi khẽ cười nói:
"Không phải là không có cơ duyên mà Thiên Đạo Trúc Cơ cần, mà là bản thân nàng đã nằm trong tất cả cơ duyên. Một số cảm ngộ là cơ duyên, nhưng đối với nàng lại chỉ là chuyện thường ngày. Có truyền thừa, nàng chỉ cần nhìn thấy công pháp liền sẽ tự lĩnh ngộ, thôi diễn thành công pháp thích hợp nhất với mình. Đan dược có thể trợ giúp tu vi, nhưng nàng hành tẩu thiên địa, linh khí thiên địa sẽ tràn vào thân thể nàng như vòng xoáy. Cho dù là thánh dược, nàng cũng không cần. Bản thân nàng đã như là thánh dược, không ngừng chữa trị thương thế thân thể. Đây chính là Thiên Đạo Trúc Cơ. Trong thiên hạ chỉ có cực ít thứ mà nàng cần."