Cố An an ủi hắn, sau đó móc ra một lọ đan dược, trong đó có hai viên Trúc Cơ đan.
“Cái này…” Đỗ Nghiệp cầm lấy lọ thuốc, do dự mãi. Hắn không muốn nhận ân huệ của Cố An nhưng cũng không nỡ từ chối.
Đối với một tu sĩ tầng chót như hắn, Trúc Cơ cảnh chính là mục tiêu cả đời theo đuổi.
Cố An cười nói:
“Không cần khách khí, tốt xấu gì chúng ta cũng lớn lên cùng nhau, ta cũng muốn ngươi sống thêm vài chục năm nữa, về già còn ngồi ôn lại những chuyện hồi thơ ấu.”