An Tâm đưa Diệp Viêm đến trước lầu các của Cố An, nàng lên lầu hỏi ý.
Cố An đã sớm cảm nhận được khí tức của Diệp Viêm, nhưng không thể biểu lộ ra, đợi An Tâm gõ cửa, hắn mới bảo nàng đưa Diệp Viêm lên.
Nhìn Diệp Viêm già nua, Cố An mỉm cười nói: “Lâu rồi không gặp, mau ngồi xuống.”
An Tâm âm thầm tò mò, nhưng cũng không ở lại, ngoan ngoãn đóng cửa rời đi.
Diệp Viêm đến trước bàn ngồi xuống, nhìn Cố An, trong lòng dâng trào cảm xúc.