“Tiểu tử thúi, ngươi thật sự không biết nói chuyện hay cố ý chọc giận ta?”
Trong bóng tối, giọng của Khương Quỳnh vang lên, có chút nghiến răng nghiến lợi, nhưng tay nàng không bóp mạnh Cố An, chỉ là cảnh cáo mà thôi.
Cố An tất nhiên là cố ý phá hỏng bầu không khí, hắn giả vờ ho một tiếng, bắt đầu hỏi Khương Quỳnh rằng nếu cơn đại kiếp qua đi, sau này nàng muốn làm gì.
Khương Quỳnh chìm vào im lặng, tay chân cũng không cử động nữa, nàng bắt đầu suy nghĩ nghiêm túc về vấn đề này.
Thật ra từ trước đến nay, nàng không rõ mình thực sự muốn làm gì, nàng đã làm rất nhiều việc để trở nên mạnh mẽ, nhưng khi cơn đại kiếp diệt thế ập đến, nàng lại cảm thấy những việc mình làm chẳng có ý nghĩa gì.