"Đáng ghét, vì sao hắn lại cường đại đến vậy! Đại Đạo, xin hãy ban cho bọn ta sức mạnh to lớn hơn!"
"Đây là kiếp số lớn nhất từ cổ chí kim, bọn ta có lẽ phải hy sinh rồi, chỉ mong có thể để lại một chút hy vọng cho hậu thế."
Các Đại Đạo Hộ Vệ Giả như vỡ tổ, kẻ thì gào khóc, người thì bàn tán, có kẻ đã buông xuôi, có kẻ vẫn đang tìm cách.
Phe Vô Thủy đứng ở phía trên, tâm trạng cũng nặng nề không kém, họ có thể nhìn rõ tình cảnh của các Đại Đạo Hộ Vệ Giả, thử đặt mình vào vị trí đó, cũng cảm thấy tuyệt vọng.
Cơ Tiêu Ngọc quay đầu nhìn lại, Cố An đứng ở nơi cao nhất, tay cầm kiếm, thần sắc lạnh lùng, dưới ánh sáng của kiếm ảnh phía sau, dung mạo hắn ẩn trong bóng tối, tựa như một vị chúa tể chí cao vô thượng, lạnh lùng vô tình.