Cố An hỏi Thẩm Chân những điều đó là suy nghĩ của hắn bấy lâu nay, trong cõi u minh, ngoài việc tăng trưởng pháp lực, đạo hạnh, hắn cảm thấy còn một cảnh giới khó tả cần hắn suy tư.
Câu trả lời của Thẩm Chân tuy là thổ lộ tâm tư, nhưng lại khiến Cố An cảm thấy có ý vị đại đạo.
Hắn nở nụ cười, đáp: “Ít nhất ta cảm thấy bây giờ tất cả đều là thật.”
Thẩm Chân nghe xong, trên mặt cũng nở nụ cười rạng rỡ, sau đó, Cố An bắt đầu nói chuyện cũ, nhắc đến quá khứ, Thẩm Chân cũng có rất nhiều cảm xúc.
Ánh hoàng hôn kéo dài bóng hai người.