Dường như Kim Độc Hạt Đa Mục nghe hiểu, nó gật đầu, nằm phục xuống trước mặt hắn.
“Bần đạo sẽ để lại một ít đạo huyết cho ngươi, từ giờ trở đi ngươi hãy chăm chỉ tu luyện, ngày nào đó ngươi tu thành chính quả, có lẽ còn có thể gặp lại bần đạo.” Lâm Phàm mở đường cho nó, Kim Độc Hạt Đa Mục là cổ trùng, không phải yêu, không thể hoá hình ngay từ đầu, nhưng nếu tu luyện lên, có lẽ sẽ có cơ hội.
Kim Độc Hạt Đa Mục hiểu ý người, chịu ảnh hưởng của đạo pháp Huyền Điên, tự nhiên có khí tức uy nghiêm của yêu nghiệt.
Đám cổ trùng xung quanh rõ ràng rất sợ Kim Độc Hạt, cúi đầu như gặp vua.
Lâm Phàm sắp xếp ổn thoả, rời đi khỏi bầy cổ trùng. Kim Độc Hạt Đa Mục đi theo đến tận cửa, chứng kiến đạo trưởng cưỡi gỗ bay đi, mới từ từ thu ánh mắt lại, quay người nhìn bầy cổ trùng, phát ra tiếng rít đặc trưng.