Vừa nhìn đã biết là tác phẩm của danh họa.
“Đạo trưởng, đạo trưởng, trên đó có phải là ta không.” Miêu Miêu kích động kéo tay áo đạo trưởng, kích động đến đỏ mặt.
Hình dạng có vài phần giống, cũng có thể hiểu được, trước giờ vẫn chưa có tranh vẽ của Hồ Đát Kỷ và Miêu Miêu, đây chắc là có người miêu tả, rồi danh họa dựa theo miêu tả mà vẽ ra.
“Ừ, đúng vậy.” Lâm Phàm chỉ có thể nói một câu với người vẽ bức tranh này, có lòng rồi.
Hồ Đát Kỷ cũng kích động, trước đây các nàng theo đạo trưởng đi ngang qua thôn trang, được bách tính gọi là tiên nữ, còn muốn lập bia cho đạo trưởng, mang theo các nàng, từ xưa đến nay, chưa từng nghe nói có yêu nào được đãi ngộ như vậy.