Một đạo kiếm quang xé gió rít gào lao thẳng về phía Lâm Phàm.
Kiếm quang chém xuống mặt đất, thề san bằng mọi thứ ngáng đường.
Đối diện với kiếm quang, Lâm Phàm chậm rãi giơ tay, nhẹ nhàng nắm lấy, rồi bóp nát. Ánh mắt hắn dừng trên người đối phương, khẽ nhíu mày, có chút quen mắt, hình như đã gặp ở đâu rồi thì phải.
Bỗng nhiên, hắn nhớ ra, chẳng phải gã chính là Đoạn Tí Kiếm Thần Diệp Vô Song năm xưa đã gặp ở phúc địa sao?
Hình như Đồ Hồng Thiên từng nói, gã mang theo hài tử đến sống ở phúc địa.