Lâm Phàm hít sâu một hơi, ma khí tràn ngập xộc vào khoang mũi, điểm không tốt duy nhất là ma khí này có mùi của đối phương, nhưng cũng không hề hấn gì, tốc độ tinh luyện ma khí của hắn rất nhanh.
Những năng lực này đều là do khi hấp thu Ma Nhãn mà luyện thành.
“Mùi vị nơi này thật không tệ.” Lâm Phàm khen.
Hứa Cửu Trọng cười lạnh: “Mùi vị không tệ? Thật ngu dốt, đây là thế giới Động Hư của bản tọa, tất cả mọi thứ đều thuộc về bản tọa, mà ngươi ở trong này sẽ bị áp chế đến mức không thể tưởng tượng nổi.”
Dường như muốn cho Huyền Điên thấy rõ, Hứa Cửu Trọng nâng tay, ý niệm vừa động, vô số ma thương ngưng tụ từ ma khí lơ lửng trước mặt, theo một cái vung tay.