Hư nhược.
Đây là cảm giác hư nhược mà Lâm Phàm chưa từng trải qua, tự chém một tay, dùng máu thịt và huyết mạch của bản thân để tạo ra sinh linh mới, độ khó vô cùng cao.
Mưa bão sấm sét không ngớt, vẫn trút xuống như thác đổ, đất liền bị nhấn chìm, hình thành một thế giới nước. Trong thần thức của hắn, sinh vật đã bắt đầu hình thành trong nước.
“Khởi đầu của sự sống chính là như vậy, sinh mệnh nguyên thủy đã xuất hiện.”
Lúc này hắn như một người ngoài cuộc, chứng kiến tất cả mọi việc trước mắt, mặc cho sinh mệnh tự do phát triển, còn hắn thì thi triển quy tắc, gia tăng tốc độ dòng chảy của thế giới này.