CHƯƠNG 1990: HAI TÊN RÁC RƯỞI - Không!
Nơi xa, dư quang Trương Chính Đạo thoáng thấy cảnh này, vội hoảng sợ rống to một tiếng.
- Đây là... ! Nhanh, Cửu Diệu sư thúc, chúng ta đi mau!
Trương Thần Hư hoảng hốt kêu gào.
Chỉ có Cửu Diệu chân nhân là thần sắc nghi hoặc không thôi, vẻ mặt các ngươi sao thế? Kinh hoảng vậy làm gì? Sương mù màu vàng mà nguyên thần Vương Khả phát ra là khói độc? Nhưng chúng ta đều đã là Nguyên Thần Cảnh, bách độc bất xâm! Sợ cái gì?