CHƯƠNG 1487: VÌ ĐỒNG BÀO CỰC KHỔ - Mười vạn cân Tiên Nhân Băng đó, mười vạn cân, vậy mà chỉ mấy ngày ngắn ngủi thứ này đã bị ta ăn hết sạch. Cái tên Hoàng Thiên Phong kia là tên thần kinh, ngày nào cũng đòi kiểm tra chân nguyên của ta. Mẹ nó chứ, nếu như không phải ta đi dẫn một đám tù phạm chính đạo trở về kéo dài thời gian, ngươi cho rằng ta muốn ở lại nhà của ngươi à? Lão tử đi đâu mà chẳng được kia chứ?
Vương Khả lật tay lại, trong lòng bàn tay xuất hiện một Cây Sen Trạng Nguyên, bên trong công đức sáng chói. Nét mặt Vương Khả tràn đầy mong đợi:
- Vẫn là Ma Tôn tốt với ta, số lượng công đức này hẳn là đủ rồi, hy vọng có thể dư dả được một chút.
- Ông!
Công đức bỗng nhiên cuồn cuộn khởi động, bay thẳng vào thể nội của Vương Khả.