Trong lòng bàn tay Lý Hữu Vi đột ngột xuất hiện một đạo phù. Hắn niệm động chú ngữ, lập tức có từng đạo kim quang từ đó tuôn ra, hóa thành bảy bảy bốn chín đạo kim cương xử, tựa như lao tù, vây khốn Huyết Đồ Chân Quân.
"Keng!"
Lữ Tịch vung Phương Thiên Họa Kích, đập lên kim cương xử, chỉ cảm thấy như chạm vào tường đồng vách sắt, chẳng những không thể phá hủy chúng, ngược lại còn bị chấn cho hai cánh tay run rẩy.
Hoàng Lục Lang thừa cơ đuổi tới, hai tay nắm đao, như cuồng phong bão vũ không ngừng chém ra, đao mang giữa hư không ngưng tụ thành một đóa sen yêu diễm rực rỡ.
Phương Thiên Họa Kích của Lữ Tịch cũng vũ động càn khôn, tiếng binh khí va chạm tựa như từng tiếng sấm rền vang vọng trên vòm trời.