“Thôi vậy, mặc kệ nhiều thế làm gì, tóm lại là chuyện tốt. Lần này phe ta cũng coi như đại thắng. Còn về sáu Đại Sinh Mệnh Cấm Khu khác, nếu chúng tiếp tục giả chết, có lẽ còn sống thêm được một thời gian.”
“Nếu đột nhiên nhảy ra…”
“Thậm chí cũng không cần phe ta ra tay nữa.”
Lâm Phàm vươn vai: “Đi thôi, trở về.”
“Chuyến này thu hoạch không nhỏ, đáng để ăn mừng một phen, đại túy ba ngày!”