Xe bay từ trường dừng lại dưới tòa nhà Vị Ương.
"Tới rồi."
Ở hàng ghế sau, Triệu Mạn Anh đang tựa vào lòng Quý Tinh Hỏa, có chút lưu luyến đứng dậy, cười nói: "Lúc ở bên cạnh anh, em luôn cảm thấy thời gian trôi qua rất nhanh."
"Đây là chuyện tốt mà, chứng tỏ em rất vui vẻ." Quý Tinh Hỏa đáp.
Triệu Mạn Anh gật đầu, "Tuần sau mùa giải mới bắt đầu, đến lúc đó, em sẽ không có nhiều thời gian ở bên anh như vậy nữa."