Quý Tinh Hỏa khẽ gật đầu.
Lạc Nhất Mộng không hiểu hắn có ý gì, đang định hỏi lại, thì thấy tốc độ của Quý Tinh Hỏa đột nhiên tăng vọt, chớp mắt một cái đã vượt qua mình, hơn nữa vẫn đang điên cuồng tăng tốc, ngày càng nhanh, sau đó thì không thấy đâu nữa.
Ầm ầm ầm...
Tiếng bước chân như tiếng nổ vang lên xung quanh.
Nơi Quý Tinh Hỏa chạy qua, trên mặt đất để lại một chuỗi hố lớn đường kính hai, ba mét, bụi bay mù mịt, lại bị dòng khí cuồng bạo cuốn lên trời, như thể vừa bị vòi rồng càn quét qua.