Trải qua một hồi đối kháng, Tà Tinh đã hoàn toàn ý thức được, thực lực của Tần Vũ quá mạnh, tuyệt đối là thực lực cầm đầu nhân loại tiến hóa, Tà Tinh cũng đã có chút sợ hãi với Tần Vũ.
Đừng nhìn bộ dáng kiêu ngạo của Tà Tinh, y là một kẻ tâm thần ăn thịt người để sống, nhưng thật ra lại là một kẻ suy nghĩ và hành động cực kỳ thận trọng, chưa bao giờ y làm chuyện mình không nắm chắc, đặc biệt là những chuyện phải đặt cược mạng sống của chính mình, y rất trân trọng cuộc sống của bản thân đến mức cực đoan, chỉ cần đánh hơi thấy nguy hiểm, y sẽ lựa chọn rút lui.
"Phải mang được cô bé kia đi, ăn thịt uống máu cô bé đó xong, nhất định ta sẽ tiến hóa đến một cảnh giới hoàn toàn mới!" Nghĩ tới đây, trong mắt Tà Tinh hiện lên sát khí đỏ rực như máu.
"Tiểu Vũ, cẩn thận!" Thấy Tà Tinh yên lặng giống mình, Tần Vũ mơ hồ cảm ứng được âm mưu của Tà Tinh, nếu y muốn chạy đã sớm chạy rồi, đánh tiếp cũng chỉ ngang kèo, chỉ còn một lý do khiến y nấn ná đến giờ, đó là Tần Tiểu Vũ, Tần Vũ vội vàng nhắc nhở, đồng thời, chính mình xông lên đánh Tà Tinh.
"Tiểu tử, ta không rảnh chơi với ngươi." Nói xong, Tà Tinh khẽ động một cái, phần lớn dòng sông máu cuộn lên trời, như tấm thảm khổng lồ uốn lượn về phía Tần Vũ, muốn bọc Tần Vũ vào trong.