Màn đêm buông xuống, đêm nay tuyết rơi dày đặc, nếu bỏ đi tiếng gió gào thét, có thể xem như là một không gian tĩnh lặng.
"Lạnh quá..." Có hai binh lính đi trên đường phố của Phi Tuyết Thành, thân ảnh lấp lóe, tuyết rơi trên áo lính phát ra thanh âm khe khẽ, một người lính trẻ tuổi không khỏi than vãn.
"Được rồi, không cần kêu than thêm đâu, nửa giờ nữa thôi là đến giờ đổi ca trực rồi, khu vực này do đội ba chúng ta phụ trách, tuyệt đối không được xảy ra sai sót."
“Biết rồi, biết rồi, khổ lắm có bài ca hoài, Ma đầu Tà Tinh đã bị Tần tướng quân đánh đuổi, kẻ nào dám làm loạn trong Phi Tuyết Thành.” Người lính trẻ tuổi nhẹ giọng than thở.
Hai người đi trên đường phố, gió lạnh thổi qua, cho dù mặc quần áo dày, cũng vẫn phải run người.