“Thì ra là Vân Chi đạo hữu.” Liễu Ninh Hiên cảnh giác nhìn Vân Mộng Mộng, đối phương dám can thiệp vào trận chiến của bọn họ, chắc chắn là có nắm chắc.
“Đa tạ Vân Chi đạo hữu tương trợ, Kiếm Lâu nhất định hậu tạ!” Kiếm Lâu Chí Tôn nói.
Liễu Ninh Hiên và Kiếm Lâu Chí Tôn đều là người thời xưa, căn bản chưa từng nghe cái tên Vân Chi này.
Khéo thay, ở hiện trường, trừ hai người bọn họ ra, ai cũng từng nghe qua cái tên Vân Chi.
Ánh mắt của tầng cao Kiếm Lâu nhìn Vân Mộng Mộng có chút kỳ quái.