“Ta nghe nói Ứng Thiên Tiên là sinh ra để ứng với thiên mệnh, cho nên mới gọi là Ứng Thiên, có thật như vậy không?”
Bất Hủ Tiên Tử xua tay: “Đều là khoác lác cả, tiểu tử Ứng Thiên Tiên này xuất thân từ một bộ lạc rất nhỏ, thời Thượng Cổ rất coi trọng xuất thân, cho dù Ứng Thiên Tiên có bộc lộ tài năng khi còn trẻ, cũng có người ở sau lưng bàn tán, nói hắn xuất thân không đủ, mệnh cách không đủ, cũng chỉ là phong quang nhất thời, sau này nhất định sẽ ngã xuống.”
“Ứng Thiên Tiên bèn tự bịa cho mình cái danh là sinh ra để ứng với thiên mệnh, nghe cũng có vẻ giống thật.”
“Khi Kỳ Lân Tiên nghe nói hắn tự xưng là Ứng Thiên, không chịu được, Kỳ Lân là sủng nhi của đất trời, cũng được xem là con của trời, đương nhiên sẽ xung đột với Ứng Thiên Tiên.”
“Vì chuyện này mà hai người còn đánh nhau, Kỳ Lân Tiên mắng Ứng Thiên Tiên là đứa mổ bụng đẻ ra, quá trình sinh ra chẳng thuận lợi chút nào, ông trời căn bản không muốn hắn ra đời.”
“Ứng Thiên Tiên mắng Kỳ Lân Tiên là đồ có mẹ nuôi mà không có mẹ dạy, đương nhiên rồi, từ một góc độ nào đó, Ứng Thiên Tiên nói thật.”
Lục Dương có vẻ rất kỳ quái, tiên nhân đều là nhân vật rất cao thượng, sao đến miệng người lại thành lưu manh côn đồ thế này?
“Cuối cùng hai người đánh nhau cũng không phân thắng bại, vẫn là ta đứng ra giảng hòa, bảo là ngày lễ lớn mà lại đánh đấm gì, đến chỗ ta ăn cơm đi, ta vẫn có chút mặt mũi, bọn họ vừa nghe vậy liền không đánh nữa.”
“Cũng xem như hai người không đánh không quen, đánh xong lại bàn bạc, dù sao cũng đều là một mẹ sinh ra, chẳng bằng kết bái.”
Khâu Tấn An tự động bỏ qua phần Bất Hủ Tiên Tử tự khen, cảm thấy đây là lời nói bừa, bèn truy hỏi: “Sau đó bọn họ kết bái ư?”
“Không, sau đó bọn họ lại cãi nhau xem ai là đại ca rồi lại đánh nhau.”
Khâu Tấn An: “…”
Rất lâu trước đây hắn đã nghe nói, thời Thượng Cổ Ứng Thiên Tiên và Kỳ Lân Tiên bất hòa, thường xuyên đánh nhau, nguyên nhân ra tay có nhiều ý kiến khác nhau, nhưng ý kiến chủ đạo là giữa hai tiên nhân có đạo chi tranh, tiên đạo chi tranh, bắt nguồn từ lý luận mờ mịt hư vô nhưng lại thực sự ảnh hưởng vạn vật, mâu thuẫn không thể điều hòa.
Cổ tịch còn ghi lại, hai người ra tay trong vũ trụ, không hề giữ lại, hủy diệt một khu vực nào đó, tinh thần và linh khí đều biến mất.
Kết quả là vì chuyện này mà hai người đánh nhau?
Sao lại không giống với viễn cảnh Thượng Cổ ta nghĩ lắm nhỉ?
Trên khán đài, hai vị tông chủ đang trao đổi tri thức Thượng Cổ, trên quảng trường diễn võ, đệ tử hai bên bắt đầu giao đấu.
…
Đầu tiên lên sân là tuyển thủ của Vấn Đạo Tông - Mạnh Cảnh Chu, và tuyển thủ của Ngũ Hành Tông - Đỗ Học Nghệ.
Vị tuyển thủ Đỗ Học Nghệ này không đơn giản đâu, theo người trong Ngũ Hành Tông giới thiệu, tuyển thủ Đỗ Học Nghệ có kim linh căn, thân thể hắn được tôi luyện trăm ngàn lần, cứng rắn như thép, hơn nữa còn học được quyền pháp Lôi Đình, một đôi nắm đấm sắt cứng như gang thép, vung lên như gió, trút xuống như mưa.
Tuyển thủ Mạnh Cảnh Chu càng không phải dạng vừa, theo lời giới thiệu của Lục Dương tông chủ không muốn tiết lộ tên tuổi, tuyển thủ Mạnh Cảnh Chu có đơn linh căn trăm năm khó gặp, ra vào thanh lâu nhưng không hề bị nhiễm, có thể nói là tàn mà chí không tàn, khiến người khâm phục.
Trùng hợp là, tuyển thủ Mạnh Cảnh Chu cũng là một thể tu, hơn nữa còn bái dưới trướng của thể tu đại năng nổi tiếng khắp tu tiên giới là Tam trưởng lão, không biết hôm nay hai vận động viên này sẽ mang đến cho chúng ta màn trình diễn đặc sắc gì, hãy cùng chờ xem.
Hai tuyển thủ đã đứng trên lôi đài thi đấu, hai bên nhìn nhau, một ánh mắt kiêu ngạo, một ánh mắt dâm đãng, tuyển thủ Đỗ Học Nghệ dường như không thích ứng được với ánh mắt dâm đãng của đối phương, bại trận.
Lần giao đấu đầu tiên, tuyển thủ Mạnh Cảnh Chu đã dựa vào khí thế không biết xấu hổ của mình để giành chiến thắng!
Trận đấu sắp bắt đầu, tuyển thủ Mạnh Cảnh Chu đi về phía trọng tài, hắn định làm gì?
Hắn lấy ra linh thạch cực phẩm, hắn lại dám giữa thanh thiên bạch nhật, công khai hối lộ trọng tài!
Trọng tài từ chối hối lộ của tuyển thủ Mạnh Cảnh Chu, và rút cho hắn một thẻ vàng cảnh cáo!
Tuyển thủ Mạnh Cảnh Chu dường như đã hiểu lầm hành động của trọng tài, tưởng rằng trọng tài muốn dùng thẻ vàng để đổi lấy linh thạch của tuyển thủ Mạnh Cảnh Chu.
Trọng tài ra tay! Trọng tài ra tay với tuyển thủ Mạnh Cảnh Chu!
Trọng tài dường như biết mình không thể ra tay với tuyển thủ, bèn rút cho mình một thẻ đỏ, tự đuổi mình ra ngoài.
Trận đấu lần này quả thực biến hóa khôn lường, trận đấu còn chưa bắt đầu, đã phải thay một trọng tài!
Tuyển thủ Mạnh Cảnh Chu không nản lòng với thất bại của mình, lại tiếp tục cố gắng, thậm chí còn lựa chọn hối lộ tuyển thủ Đỗ Học Nghệ.
Tuyển thủ Đỗ Học Nghệ rõ ràng là chưa từng thấy trận thế này, có vẻ lúng túng, may mà ánh mắt của Khâu Tấn An tông chủ khiến hắn tỉnh táo lại, dứt khoát từ chối yêu cầu vô lý của tuyển thủ Mạnh Cảnh Chu.
Trọng tài mới dường như đã gặp nhiều quen rồi, lại rút thẻ vàng cảnh cáo tuyển thủ Mạnh Cảnh Chu.
Cuối cùng tuyển thủ Mạnh Cảnh Chu cũng ngoan ngoãn bắt đầu trận đấu.
Ngay khi trận đấu bắt đầu, tuyển thủ Đỗ Học Nghệ liên tiếp ra đòn, quyền như mưa trút, phát ra tiếng sấm trầm đục, đánh cho tuyển thủ Mạnh Cảnh Chu liên tục lùi lại, ôm đầu bỏ chạy.
Mạnh Cảnh Chu tiểu tử nhà ngươi đáng đời… xin lỗi, bình luận viên có hơi mang cảm xúc cá nhân, mong mọi người thứ lỗi.
Tuyển thủ Mạnh Cảnh Chu có vẻ như đang ở thế yếu, nhưng dường như hắn không chịu bao nhiêu thương tổn, ngược lại là tuyển thủ Đỗ Học Nghệ sau một loạt đòn Lôi Đình quyền pháp lại thở hổn hển.
Tuyển thủ Mạnh Cảnh Chu nắm lấy cơ hội khi tuyển thủ Đỗ Học Nghệ thở dốc, phản kích mãnh liệt, sử dụng tuyệt kỹ thành danh của Tam trưởng lão - Hám Thiên Lục Thức, chiếm thế chủ động!
Tuyển thủ Đỗ Học Nghệ dường như không dự đoán được phản kháng của tuyển thủ Mạnh Cảnh Chu lại mãnh liệt như vậy, bị bất ngờ, đánh mất thế chủ động, chỉ có thể phòng thủ bị động!
Tuyển thủ Mạnh Cảnh Chu như hổ xuống núi, gầm thét rừng núi, quyền chưởng mãnh liệt, thế lớn lực mạnh, uy lực tuyệt đối, đánh cho tuyển thủ Đỗ Học Nghệ máu bắn tung tóe!
Tuyển thủ Đỗ Học Nghệ liều lĩnh chịu thương tích, chịu một cú đấm nặng nề của tuyển thủ Mạnh Cảnh Chu, nhân cơ hội lùi lại, khôi phục trạng thái.
Tuyển thủ Mạnh Cảnh Chu đuổi sát không tha, tiếp cận tuyển thủ Đỗ Học Nghệ rồi lại đánh mạnh, tuyển thủ Đỗ Học Nghệ dường như đã dần thích ứng với phương thức chiến đấu của tuyển thủ Mạnh Cảnh Chu, quyền cước va chạm với tuyển thủ Mạnh Cảnh Chu, bùng phát ra âm thanh chói tai!
Quyền pháp của cả hai bên đều mãnh liệt, giằng co không thôi, dường như không ai làm gì được ai.
Tuyển thủ Mạnh Cảnh Chu là người đầu tiên phá vỡ thế giằng co, hắn tiến lên nửa bước, đụng đầu vào tuyển thủ Đỗ Học Nghệ!
Một lựa chọn ngoài dự đoán, chẳng lẽ tuyển thủ Mạnh Cảnh Chu đã luyện thiết đầu công… khoan đã, dường như không phải như vậy!
Vừa rồi đụng vào đầu tuyển thủ Đỗ Học Nghệ không phải là đầu của tuyển thủ Mạnh Cảnh Chu, mà là mái tóc của tuyển thủ Mạnh Cảnh Chu!
Tuyển thủ Mạnh Cảnh Chu thân là một Luyện Thể Sĩ, lại rèn luyện cả tóc cứng rắn như cơ thể! Hơn nữa tóc không có cảm giác đau!
Lối suy nghĩ xuất sắc! Quả thực khiến người ta vỗ tay khen ngợi!
Tuyển thủ Đỗ Học Nghệ bị cú đập đầu này làm cho choáng váng, ôm đầu liên tục lùi lại, điều này đúng ý của tuyển thủ Mạnh Cảnh Chu!
Tuyển thủ Mạnh Cảnh Chu nắm lấy cơ hội, túm lấy quần áo của tuyển thủ Đỗ Học Nghệ, ném tuyển thủ Đỗ Học Nghệ ra ngoài!
Tuyển thủ Mạnh Cảnh Chu giành chiến thắng!
Bất Hủ Tiên Tử dùng trận pháp khuếch âm nói: “Ta tuyên bố, vòng đầu tiên của nhóm Trúc Cơ, Mạnh Cảnh Chu chiến thắng.”
Sau đó Bất Hủ Tiên Tử hỏi Lục Dương trong không gian tinh thần:
“Vừa rồi ngươi lảm nhảm một đống thứ, là cái gì vậy?”