Sáng sớm, phủ Trấn Nam Đại tướng quân.
Một trận mưa đêm khiến cho đình viện và lầu các đều được gột rửa sạch sẽ, trong không khí tràn ngập hương thơm của hoa quế.
Trên chiếc giường lớn, Trấn Nam Đại tướng quân Trương Vân Xuyên ôm phu nhân của mình là Giang Vĩnh Tuyết, ngủ say.
Tiếng chim hót ríu rít bên ngoài đánh thức Giang Vĩnh Tuyết khỏi giấc ngủ, nàng nhẹ nhàng mở mắt ra.
Cảm nhận được bàn tay to lớn của phu quân vẫn nắm chặt trước ngực mình, trong lòng nàng không nhịn được mà thầm mắng: “Đồ hư hỏng!”