Cả người Ngụy Thành Chương run lên, ngẩng đầu, có chút không thể tưởng tượng nhìn Dương Thanh.
“Dương đại nhân, ngài, ngài làm sao biết?”
Dương Thanh thấy vẻ mặt kinh ngạc đó của Ngụy Thành Chương, trong lòng cũng rất giật mình.
Hắn không ngờ mình tùy ý thử một câu, thế mà đoán được chân tướng, điều này làm đáy mắt hắn hiện lên một tia âm trầm.
“Ngươi đừng vội quản ta làm sao biết được.”