“Ngươi nhìn rõ chưa?”
Uông Trường Khôi không cho rằng mình có mặt mũi lớn như vậy, có thể được Trương Đại Lang đối đãi bằng ánh mắt khác.
Nếu không phải nhị công tử cầu tình cùng tiến cử, cỏ mộ phần hắn nhắm chừng cũng cao vài thước rồi.
“Uông đại nhân, nhìn rõ rồi.”
“Trừ soái kỳ của Trương Đại Lang, còn có cờ phướn của không ít tướng lĩnh, ta thấy bên kia đứng không ít người đâu.”