“Già rồi, già rồi, đã không còn dùng được nữa.”
Tống Chiến ném khăn mặt nóng trả lại cho nha hoàn, khoát tay thở dài nói: “Bây giờ kéo cung hơn mười lần cánh tay đã tê rần.”
“Nhớ năm đó lão tử một hơi kéo hai mươi lần cũng không cần thở.”
“Đáng tiếc nha, lão tử anh hùng con trai cẩu hùng.”
Tống Chiến có chút chỉ tiếc rèn sắt không thành thép nói với Tống Đằng: “Ngươi nếu có thể kéo cung bắn tên giống lão tử, ta đã hài lòng rồi.”