Võ lão gia nhìn một đám người dân quỳ xuống đất xin tha, trên mặt lộ ra nụ cười lạnh.
“Muốn tha các ngươi cũng không phải là không thể được!”
“Dù sao đều là bà con quê nhà, cúi đầu không thấy ngẩng đầu thấy, ta cũng không muốn làm việc quá tuyệt tình.”
Võ lão gia mở miệng nói: “Ta bây giờ ra ngoài chưa bao lâu, hôm nay cổng cũng bị các ngươi hủy đi, lương thực tiền bạc càng bị các ngươi cướp bóc hết!”
“Các ngươi chỉ cần mang đồ của ta hoàn trả đủ số, vậy ta có thể tha các ngươi!”