Uông lão gia ở nơi này uống rượu, quản sự không có việc gì, hắn đã xin nghỉ, chuẩn bị về nhà mình ở trong thành một chuyến.
Đợi sau khi Uông lão gia cùng quản sự đều rời khỏi, mấy hộ vệ gia đinh kia cũng không muốn đứng chay ở nơi này.
Đám gia đinh sau khi ngó nghiêng một lúc, bảo mấy người bọn Tiêu Chính Minh đợi tại chỗ, bọn hắn thì chui vào trong một trà lâu bên cạnh uống trà.
Bọn Tiêu Chính Minh nhàm chán ngồi ở dưới mái hiên sát tường, nhìn người đi đường qua lại, nghỉ ngơi, đồng thời cũng thấp giọng nói chuyện với nhau.
Đối mặt cảnh ngộ của bọn họ hôm nay trở thành nô lệ, mấy người nói một chút liền bắt đầu oán giận.