“Ài, cổ nhân nói rất đúng, quả nhiên là con gái lớn rồi không giữ được.”
Nhìn con gái cúi đầu chạy đi, Giang Vạn Thành vỗ vỗ đùi mình, lộ ra nụ cười như người cha hiền lành.
Mắt thấy con gái mình tuổi mỗi ngày một lớn, trong lòng lão cũng sầu.
Vốn lão là muốn thông gia lấy con trai Lâm gia.
Dù sao Lâm gia Lâm Tiêu là trưởng sử Đông Nam Tiết Độ phủ, hai bên coi như môn đăng hộ đối.