Đặng Tùng lập tức ôm bụng nói với Tần Đức Bưu: “Tần Đô đốc, bụng ta có chút đau, ngươi đi vào trước đi, ta đi nhà xí một chuyến.”
Đặng Tùng trong lòng không vui không muốn nhiều lời với Tần Đức Bưu, cho nên tìm một cái lý do liền đi về phía nhà xí.
“Đi đi, đừng vãi ra đũng quần.”
Tần Đức Bưu không bận tâm khoát tay, sau đó bản thân đi thẳng về phía đại sảnh.
Đặng Tùng sau khi ở hành lang gấp khúc đợi một lát, lúc này mới đi về phía đại sảnh.