“Ai u, Tô đại nhân, nghe nói mấy ngày qua thân thể ngươi không khỏe, bây giờ tốt hơn chút nào chưa?”
Tô Ngang thấy trưởng sử đại nhân nụ cười đầy mặt đi tới, vội khom mình hành lễ.
“Đa tạ trưởng sử đại nhân quan tâm, ta lớn tuổi rồi, đây đều là bệnh cũ, bây giờ đã tốt hơn nhiều rồi.”
Giang Vĩnh Vân vỗ vỗ cánh tay Tô Ngang, nói: “Tô đại nhân, trong phủ ta còn có một chút linh chi, sâm núi nhiều năm.”
“Để sau ta bảo người đưa đi cho ngươi, ngươi tẩm bổ một chút, bồi dưỡng thân thể.”