Triệu Lập Bân đi theo phía sau Trương Vân Xuyên cười nói: “Đô đốc đại nhân, Tả Kỵ quân chúng ta quân kỷ nghiêm minh, không mảy may tơ hào, huống hồ bao ăn bao ở không nói, còn phát đủ số quân lương!”
“Hôm nay, rất nhiều người đều muốn mượn quan hệ vào Tả Kỵ quân chúng ta làm việc đó.”
“Dù sao làm việc ở Tả Kỵ quân so với trồng trọt tốt hơn nhiều, nếu có thể được thăng thưởng, vậy cũng có thể làm rạng rỡ tổ tông.”
Trương Vân Xuyên gật gật đầu, Tả Kỵ quân bọn họ đãi ngộ thật sự không tệ.
Tả Kỵ quân này là tiền vốn để Trương Vân Xuyên hắn có chỗ đứng, vì thế đại đa số thu nhập của hắn đều ném vào Tả Kỵ quân.