“Đủ quả quyết.”
Lê Uyên hiện ra thân vượn cao hơn một trượng, hắn ngưng trọng ngẩng đầu, chỉ thấy màn trời màu máu từng mảng lớn bong ra. Đây không phải Thiên Hoàng Kỳ đã đánh nát Huyết Hoàng.
Mà là tàn thi của Huyết Hoàng sắp tan chảy hoàn toàn.
Mưa máu đầy trời dần ngớt, nhưng bóng ảnh Huyết Hoàng do chấp niệm huyết mạch hóa thành lại như được tắm lửa trùng sinh, dang rộng đôi cánh, thậm chí có sinh cơ đang được thai nghén trong cơ thể nó.
“Khí cơ này…”