"Lưu Tranh đâu?"
Lê Uyên lúc này mới hoàn hồn, trời đã tối đen rồi.
"Hắn đi hơn một canh giờ rồi!"
Lộ Bạch Linh thở hổn hển, tay chân mỏi nhừ, gần như kiệt sức.
Nàng cảm thấy rất ấm ức, dì út chưa bao giờ nói chuyện với nàng nhẹ nhàng như vậy.
"Lưu Tranh đâu?"
Lê Uyên lúc này mới hoàn hồn, trời đã tối đen rồi.
"Hắn đi hơn một canh giờ rồi!"
Lộ Bạch Linh thở hổn hển, tay chân mỏi nhừ, gần như kiệt sức.
Nàng cảm thấy rất ấm ức, dì út chưa bao giờ nói chuyện với nàng nhẹ nhàng như vậy.
Để có trải nghiệm đọc truyện tốt nhất, vui lòng tải xuống ứng dụng của chúng tôi để tiếp tục đọc chương này cùng với nhiều tính năng độc quyền khác.
* Ứng dụng miễn phí, không chứa quảng cáo
Quét mã QR để tải xuống ứng dụng
Trải nghiệm đọc truyện tốt nhất