Sau khi ghi nhớ toàn bộ tâm đắc của các tu sĩ, Lê Uyên đã có kế hoạch trong lòng, lúc này mới bắt đầu nghiên đọc bốn môn pháp thuật kia.
Việc tu luyện pháp thuật có phần tương tự với luyện thành pháp lực, vẫn là phải lấy cảnh sắc để khắc họa thần văn, cuối cùng ngưng luyện thần cấm, dùng thần cảnh để chứa đựng thì xem như nhập môn.
Trong đó, điểm khó vẫn là làm sao để ngưng luyện thần cấm.
"Đối với ta, việc luyện pháp thuật phiền phức nhất vẫn là thu thập thần văn... Trong Động Huyền Sơn chỉ có điểm này bất tiện, không có thần văn để mua..."
Đọc qua toàn bộ giải thích chi tiết về các pháp thuật, Lê Uyên đã không còn vướng mắc gì về việc ngưng luyện pháp thuật, nhưng luyện pháp thuật phiền phức hơn luyện võ rất nhiều, chủ yếu là ở khâu thu thập thần văn.