Lâm Sùng Hổ ngẩng đầu, tửu quán bỗng chốc tối sầm lại. Một thân hình cao lớn, vạm vỡ như gấu hiện ra, đó là một vị hòa thượng khôi ngô.
Hắn khoác áo cà sa, làn da màu đồng cổ, đứng sừng sững trước cửa tửu quán, tựa như một bức tường thành chắn hết ánh sáng.
"Đấu Nguyệt đại sư!"
Trong tửu quán có người kinh hô một tiếng, rồi sau đó lặng ngắt như tờ.
Kẻ thì dáo dác nhìn quanh, người lại lặng lẽ lui về phía sau, có kẻ tràn về phía cửa sau, có kẻ phá cửa sổ mà ra, thậm chí có kẻ trực tiếp đâm thủng tường, chật vật bỏ chạy.