Mấy năm qua, Lê Uyên dùng rất nhiều đan dược, chỉ có đan dược chữa thương là ít khi dùng, nên tích trữ được một lượng lớn.
Hắn đưa cho Kinh Thúc Hổ cùng Lôi Kinh Xuyên một ít, phần còn lại thì chia cho Sa Bình Ưng, Ngưu Quân và những người khác cũng bị thương không nhẹ.
“Kết trận!”
Bát Vạn Lý tay cầm trọng chùy đứng sừng sững, ra lệnh cho các chân truyền khác kết thành trận địa, bảo vệ Kinh Thúc Hổ cùng những người bị thương ở giữa.
Mọi người nghiêm túc phòng bị, như lâm đại địch, chỉ là mỗi khi nhìn về phía cơn lốc chưa tan kia, vẫn không khỏi kinh hãi.