Tĩnh!
Tửu quán chợt tĩnh lặng như tờ.
Lạc Nhân Thư thầm kêu một tiếng "hỏng rồi", nụ cười trên mặt cứng đờ: "Thần, Thần Binh Cốc chân truyền? Khách quan nói đùa rồi…"
"Xem ra tình báo của Thôi Mệnh Lâu không sai, đúng là ta không đến nhầm chỗ."
Áo choàng không gió mà bay phần phật, hắc y nhân đảo mắt nhìn đám người trong đại sảnh đang như lâm đại địch, vươn tay chộp về phía Lạc Nhân Thư: